Campus Bảo Lộc: một ngày mới tinh khôi
Tôi đến Campus Bảo Lộc những ngày cuối tháng Chín. Cơn mưa cuối mùa vừa ngớt những giọt trong lành. Nắng vàng đã lên cho một ngày mới tinh khôi. Giữa mênh mông lá và hoa, không gian chìm trong tĩnh lặng đến nghe được cả tiếng lá rơi. Tôi hít thật sâu để tận hưởng thiên nhiên và cảm nhận những lo lắng muộn phiền đang tan dần theo từng nhịp thở.
Tôi thường thấy nhiều hình ảnh, bài viết về TDTU với vẻ đẹp hiện đại của cơ sở vật chất, sự uy nghi của những công trình kiến trúc và cả sự yêu kiều, diễm lệ của các loài hoa. Bước chân chậm lại một chút trên những lối đi hiền lành của Campus Bảo Lộc, tôi chợt phát hiện thêm một nét riêng; ẩn trong từng hàng cây, thước gạch của TDTU: sự tôn ti trật tự có bóng dáng của bàn tay sắp đặt; nhưng theo một triết lý rất tự nhiên!
Cảnh vật gợi suy nghĩ về một sự tài hoa của bậc thày về qui hoạch và xây dựng. Mọi thứ hòa hợp với nhau; làm cho mỗi ngóc ngách của nơi đây đều mang lại cho người thưởng ngoạn cảm giác an lành. Từng cánh cổng dẫn lối vào TDTU đều mang trong nó nguồn năng lượng đặc biệt; có thể gột rửa tất cả những muộn phiền, đố kỵ cho những ai lỡ vương mang trước đó khi bước qua ranh giới này.
Bằng cách đó, TDTU đã níu giữ nhiều trái tim lớn với khát khao xây dựng nơi đây thành một môi trường giáo dục kiểu mẫu của đất nước; bởi họ tin rằng những gì được tạo từ lòng nhiệt thành và thuận với tự nhiên ắt sẽ trường tồn cho dù có chông gai, bão tố.
Một ngày mới lại bắt đầu!